Chậc, câu hỏi này có lẽ 100 ông bố bà mẹ có con ở tuổi lên 5 thì có đến 40 người sẽ hỏi. Chuyện cho con đi học nhạc ở lứa tuổi này có lẽ không nhạc cụ nào phù hợp hơn organ và piano. Học trên lớp với giáo viên, về nhà phải tập thêm, giáo viên nào cũng bảo thế. Tập thêm ở nhà thì phải có “đồ chơi”, mà đây là thứ “đồ chơi” không đại chúng nên để mua được cây đàn phù hợp túi tiền, phù hợp trình độ, chất lượng phù hợp là điều không dễ dàng như việc đi sắm laptop hay con điện thoại di động mới.
Lên hỏi anh Google, ảnh sẽ chỉ đến mấy trang rao vặt, rổng bay, én bạc, webtretho, lamchame… với đủ kiểu bán hàng với chút ít tư vấn không đầu không đũa, và thường ở trình độ cao nên cho dù có đọc cả ngày thì chắc bạn sẽ thấy lùng bùng đầu óc mà kết quả “mua gì, ở đâu” vẫn chưa xác định được. Các “nhà tư vấn” tầm thấp thì cho lời khuyên chắc như đinh đóng cột là “đàn Yamaha nghe hay hơn và bền hơn đàn Casio”. Và “đàn Casio thưởng rẻ hơn đàn Yamaha”. Lên mạng khảo giá, bạn thấy đúng. Sang nhà giáo viên, thấy cô ấy toàn dạy bằng đàn Yamaha. Vậy là có cơ sở để bạn tin rằng, “Nên mua đàn Yamaha“.
Lại sục sạo trên mạng để tìm con Yamaha phù hợp các tiêu chí rẻ, bền, hay, đẹp bạn sẽ gặp rất nhiều tư vấn của nhiều chuyên gia, được đăng tải từ 2007 đến 2010. Có nhiều tư vấn rất có giá trị, nhưng thời điểm tư vấn là 2008, liệu đến 2011 này có còn đáng tin cậy? Có chuyên gia cho rằng, mua đồ cũ mà “chất” (nhiều tính năng, âm thanh hay) còn hơn là mua đồ mới nhưng sau vài năm luyện tập, trình lên lại phải đổi đàn thì phí lắm. Cái này cũng có lý. Nhưng cũng có chuyên gia cho rằng, đồ cũ mà “chất” thì chắc chắn phải thuộc dòng đàn chuyên nghiệp, dùng cho mấy nhạc công đi diễn kiếm cơm nên có thể (1) rất khó cho người bắt đầu học có thể sử dụng –> dễ nản, và (2) nhạc cụ cũ này tiềm tàng nhiều “bệnh” ngầm do tần suất làm việc cao và phải di chuyển nhiều. Cái này cũng có lý nốt. Còn đàn cũ mà không “chất” thì chỉ được cái tiêu chí RẺ!
Lùng bùng cái đầu mà vẫn chưa trả lời được, “mua đàn cũ hay mua đàn mới?”, “mua đàn chuyên nghiệp hay đàn dành cho người bắt đầu tập và giới nghiệp dư?”
Khó nhỉ! Đi làm ly cafe
Đàn cũ (tương đương với đời cũ) hay đàn mới?
Như vậy sau khi xem qua, có lẽ xu hướng mua đồ cũ có vẻ đang thắng thế, bởi đồ mới thì giá đến hơn chục triệu. Nhưng đồ cũ + tốt liệu có rẻ không? Phải xét tiếp, cần mua đồ chuyên nghiệp hay nghiệp dư?
Nên mua đàn thuộc dòng chuyên nghiệp hay nghiệp dư?
Piano/Keyboards của Yamaha có mấy phân khúc chính như sau:
- Piano chuyên: cái này không quan tâm.
- Piano điện dòng YDP, dòng P series, dòng NP, và dòng Portable Grand như DGX, YPG: có nhiều chuyên gia nhận xét rằng đây là các dòng dở dở ương ương, bỏ thì thương vương thì nợ. Piano không ra piano mà organ không ra organ. Tốt nhất, ở trình độ đại chúng thì đừng vương vào làm gì cho phí.
- Arranger Workstations: là dòng organ chuyên nghiệp, là dòng để câu cơm. Cấp trên của dòng này là Tyros, dưới là PSR-S (PSR trơn hình như không còn sản xuất nữa) mà đỉnh nhất hiện tại (201101) là Tyros4 và PSR-S910.
Đặc điểm của phân cấp này là rất xịn, rất đẹp, rất hay, và rất MẮC TIỀN, vài chục chai một con!
- Portable Keyboards: chủ yếu là dòng PSR-E. Rất phổ thông. Giá khá mềm. Mới nhất của dòng này là PSR-E423.
Phù!!! Yamaha còn nhiều dòng khác nữa, nhưng có lẽ sau khi đi được đến đây thì bạn nên dừng lại là vừa. PSR-E423 có vẻ như là một lựa chọn phù hợp: mới + bảo hành, giá khá ổn so với các đàn đời cũ bán lại. Biết bao giờ và biết đâu không bao giờ trình độ lên đến mức chuyên nghiệp đến nỗi phải đổi đàn nhỉ? Mà nhiều người chơi chuyên nghiệp cũng thường ghép 2 con lại đấy thôi (theo kiểu array), vậy thì có phí đi đâu mà lo, mai sau mua thêm con Tyros về mà ghép, tha hồ mà…!!!
Phù!!!